6/4/12

Mơ ước cũng chỉ là ước mơ...


Tất cả trẻ con được sinh ra trên đời này đều vô tội. Cái tội là do chính bản thân người lớn gây ra. Người lớn làm nhưng người lớn không đủ bản lĩnh đón nhận kết quả!!! vậy người lớn như thế có xứng đáng với trẻ con không??? Nhưng cho dù người lớn đưa ra trăm ngàn lý do để bảo vệ cho chính mình thì tất cả những điều đó đều để lại ấn tượng không mấy sáng sủa đối với tương lai 1 đứa trẻ. Và D. lại là một đứa bé kém may mắn được sinh ra trong hoàn cảnh đó...

Có khi nào người lớn ngồi và suy nghĩ đến cảm giác của trẻ con không? Trong trường hợp này chắc hẳn là không...

Tại sao và tại sao???

D. cũng được quyền đón nhận tình yêu thương của cả cha lẫn mẹ chứ??? D. muốn được ngồi cưỡi ngựa trên lưng cha đi lòng vòng khắp nhà, được cha hôn mỗi sớm mai thức dậy, được quyền vòi vĩnh của trẻ con, được vui chơi công viên vào mỗi cuối tuần... nhưng tất cả những điều ước cỏn con ấy đối với D. sao thật mong manh, thật mơ hồ, hão huyền và khó thực hiện đến thế!!!

D. chỉ ước sao khi một sáng thức dậy, D. thấy cha ngồi bên cạnh ngắm D., còn mẹ thì loay hoay làm bữa ăn sáng. Khi đó D. sẽ bật dậy sà ngay vào lòng cha, nũng nịu với cha để xem cha có mùi gì mà sao bạn bè D. tan trường cứ hay làm động tác thế, D. thèm được ngửi cái mùi ấy quá nhưng đến tận giờ phút này D. vẫn chưa bao giờ được biết...




D. còn ước vào một buổi chiều cuối tuần, cha chở mẹ và D. trên chiếc xe đạp dạo vòng qua công viên để D. khoe với các bạn ấy là D. cũng được cha chở đi chơi giống như các bạn nè, chứ không phải chỉ có mỗi mẹ là biết làm điều ấy đâu!!! nhưng D. chưa biết khi nào điều ước đó mới thực hiện được... (D. không dám mơ ước đến chuyện mà mỗi sáng có cha đưa đến trường... điều này có vẻ quá xa xỉ đối với D.!!!)

Và điều cuối cùng cũng là điều mà D. ao ước nhất, điều quan trọng nhất là cha đồng ý đứng tên trên giấy khai sinh của D., vì D. sẽ không bao giờ muốn nhìn thấy khoảng trống lạnh lẽo đáng sợ bên góc tờ khai sinh cứ rộng thêng thang như thế, D. cũng muốn được điền đầy đủ các thông tin trên lý lịch của D. sau này. Điều ước này của D. có quá đáng lắm không các bạn???

Thật sự mà nói, còn rất và rất nhiều điều ước nữa nhưng D. không dám mơ, bởi D. biết rằng để có được những điều ước đó thì trước tiên phải có được sự quan tâm của người lớn, sự chia sẽ và tình yêu thương, nhưng... sao quá khó để thực hiện...





(ảnh trên net)

6 nhận xét:

Đỗ nói...

Thật buồn ở đời vẫn có những người lớn vô trách nhiệm và ích kỷ chỉ biết mình mình thôi.
Thật tội cho D và những đứa trẻ có hoàn cảnh giống D.

Trăng Quê nói...

Cuộc đời này vốn bất công theo cách nhìn của nhiều người. Nhưng mình nghĩ, nếu D. không có cái may mắn được cha chăm sóc yêu thương, thì D. lại có cái tình thương vô bờ của mẹ. Chị thấy có nhiều đứa trẻ, thậm chí có đầy đủ cha mẹ, cũng chưa thể gọi là may mặn
Hi vọng là một ngày nào đó, D. sẽ nhận ra điều này...

Nitaduong nói...

Chính vì "Chị thấy có nhiều đứa trẻ, thậm chí có đầy đủ cha mẹ, cũng chưa thể gọi là may mắn", nên em rất ngưỡng mộ những người không muốn có con. Có thể cho họ ích kỷ, nhưng xét cho cùng họ là những người rất sâu sắc, họ biết bản thân họ không tốt, không thể lo lắng được cho con thì tốt nhất đừng sinh nó ra, để rồi tạo cho mình áp lực và nhất là vô tình tạo bất hạnh cho con. Như em vậy, em yêu trẻ con nhưng khả năng của em chỉ có thể chăm lo tốt cho 1 bé, thế nên em nhất định không sinh nữa, cho dù ai nói ra nói vào cũng được. 1 bé với trọn vẹn tình thương vẫn hơn là nhiều bé mà thiếu thốn.

Kien Con nói...

#Pác Đỗ: Đúng là D. thật đáng thương pác hen.

Kien Con nói...

#Chị Trăng: Giờ thì có thể D. chưa đủ nhận thức để nhìn ra vấn đề, nhưng đến 1 ngày nào đó bạn ấy sẽ cảm thấy mặc cảm đối với bạn bè và mọi người xung quanh đó chị.

Kien Con nói...

#Rita: Nhà Bim cũng chỉ 1 em, giờ thì bao nhiêu cũng dồn cho bạn ấy nhưng chỉ sợ sau này bạn ấy 1 mình rồi buồn thôi... hừm...