18/7/12

Phát ngôn gây sốc...

Dạo này, bạn Bim lớn hẳn ra. Nói năng cũng già dặn hơn nhiều. Điều này làm mẹ lo nhiều hơn vui.

Vì trong giao tiếp hàng ngày, có lẽ bạn ấy nghe ngóng từ nhiều nguồn rồi lưu trữ lại trong bộ nhớ, chờ có dịp là phát ra, mà phát ra 1 cách rất vô tư. Mình biết bạn ấy chỉ nghe và lặp lại nhưng đôi lúc cũng khó chịu.

Chẳng hạn, hôm qua bạn ấy ngủ trưa, khi thức dậy bạn ấy gọi bà, bà nghe bạn gọi thì lật đật chạy lên, "con gọi bà hả?"... bạn ấy trả lời liền sau đó "bà nghĩ sao mà bà hỏi vậy? nhà này có còn ai nữa (vì lúc này ba mẹ đều đi làm), con không gọi bà thì gọi ai???" Thiệt là hết biết. Chiều đi làm về nghe bà kể lại cảm thấy buồn cười (vì lứa tuổi như bạn ấy mà lại có suy nghĩ đó) nhưng không dám cười vì như thế bạn ấy tưởng mình nói hay rồi bữa sau lại nói tiếp. Nên buổi tối, sau khi bài vở xong mẹ con tâm sự với nhau. Mẹ nhắc nhở bạn là "con đừng bao giờ nói vậy nữa nhen, khi người lớn hỏi thì dạ thưa trả lời, chứ không được trả treo vậy, như vậy là không ngoan, mà mẹ thì không thích chơi với đứa trẻ hư" bạn ấy tỏ ra hiểu biết khi nghe mẹ nói nhưng không rõ là sau này bạn ấy có thực hành tốt hơn không? Đúng là thật khó lường cho những phát ngôn gây sốc của bạn.

Thử hỏi, giờ bạn còn bé thì bà dễ dàng bỏ qua cho bạn, bà không những buồn mà xem là niềm vui riêng rồi về kể cho mẹ nghe, chứ đôi năm nữa, cứ cái kiểu phát ngôn linh tinh như thế... có mà tức đến chết thôi.

Bởi vậy hàng ngày, khi mẹ con nói chuyện với nhau, mình cũng để ý chỉnh sữa lới ăn tiếng nói cho bạn ấy lắm, vậy mà khi ... bạn thích... bạn cũng quên mất... mẹ đã nói gì. Thật buồn cho bạn.

Lần sau đừng như thế nữa con trai nhé, mẹ mong con luôn ngoan, lễ phép và biết nghe lời người lớn, con nhé.

13/7/12

Phố núi

Góc phố Buôn Mê Thuột
Điểm đến tiếp theo của mình là Đăk Lăk, thành phố Buôn Mê Thuột.

Chiều muộn, bắt đầu cuộc hành trình lên phố núi, khoảng cách không xa nhưng đường đi gập ghềnh nên mất khá nhiều thời gian cho việc di chuyển. Đến mờ sáng hôm sau, trong khí trời se lạnh, phía xa xa là những đồi núi nấp sau lớp sương mù, khung cảnh cũng giống quê mình nên cảm thấy dễ chịu, không lấy làm lạ lắm dù lần đầu tiên mình mới đặt chân đến nơi này.

Cưỡi Voi vượt sông Serepok

Bim thì vẫn vô tư cuộn tròn trong chiếc khăn lông to đùng, đầu gối lên người mẹ, chân dũi thẳng và chiếc ghế trống bên cạnh, cu cậu đánh 1 giấc ngon lành, đâu biết là cả đêm mẹ nó cứ thức giấc canh chừng, sợ rằng chiếc khăn kia bung ra sẽ làm bạn thức giấc... Khi gần đến nơi, bạn ấy mới tỉnh giấc và quan sát xung quanh, hỏi những câu của trẻ con ... "khách sạn mình ở tên gì?" "có hồ bơi không mẹ", "khi nào thì mình đến khách sạn?"... 

Chuyến này bạn ấy đi chơi ngoan lạ lùng, cách đó chừng 3 tuần bạn ấy có đi tắ biển Vũng Tàu nhưng vẫn còn bèo nhèo... như còn mèo, chỉ cần nghe chuẩn bị lên xe là bạn ấy nôn ọe ghê lắm, thực ra bạn ấy bị ảnh hưởng tâm lý chứ không hẳn bạn bị say xe. Vậy mà cả 1 hành trình dài này... bạn ấy rất vô tư. Mừng cho bạn!

Cầu treo

Đến tham quan Bản Đôn, bạn ấy được cưỡi Voi, nhưng cưỡi Voi có điều kiện (Mẹ phải đeo khẩu trang... vì bạn Voi hôi quá!!!), sau khi đi Voi xong bạn được mẹ cho đi vào khu Cầu Treo, một hệ thống chằng chịt các cây cầu bằng cáp và tre, bắt ngang qua sông Serepok, bên dưới nước chảy cuồn cuộn, nhìn cũng sờ sợ nên mẹ con nắm chặt tay nhau bước qua cầu...

Vào khu này thì khí trời trong lành và mát mẻ rất dễ chịu, mẹ con cùng nhau dạo dọc khu phía trên bờ sông, rất thư giãn. Và bằng chứng cụ thể là bạn Bim có thể nằm dọc trên thân cây, sướng vô cùng.
Lắc lẽo...

5/7/12

Tạm biệt 2 bạn đầu tiên

Bạn Bim vừa chia tay 2 bạn. Đó là bạn (71,81). Hai bạn này gắn bó với Bim suốt 5 năm qua. Mặc dù Bim vẫn còn rất rất mến 2 bạn này nhưng buộc lòng phải xa 2 bạn... vì có 2 bạn khác mới đến ở với Bim, và Bim hứa sẽ mãi luôn bên 2 bạn mới này...

Sắp tới, Bim còn sẽ chia tay 1 số bạn nữa...

Chúc mừng 2 bạn mới của Bim.

Ảnh để mọi người tham khảo thêm