27/7/11

Nghỉ hè 2011

Như mọi năm Bim được mẹ cho đi nghỉ mát Vũng Tàu với công ty mẹ. Mục đích chuyến đi tất cả cũng chỉ vì Bim. Bim mê tắm hồ bơi hơn là tắm biển, ra biển Bim chỉ thích nghịch cát và chạy dọc bãi biển chứ có dám bước ra xa bao giờ, vì Bim sợ sóng biển đập vào người.

Xuống đến hồ bơi, mặc dù chưa bao giờ biết bơi là gì nhưng Bim nhắm mắt nhắm mũi ôm phao nhảy ùm xuống hồ, ai không biết tưởng bạn í bơi giỏi lắm :), bạn í còn học được từ những người bơi chung cách ngụp nước, song dõng dạc tuyên bố "Mẹ xuống tắm với con đi, mẹ không biết bơi thì có con cứu mẹ"... nghe thôi mà sướng cả người.

Cả ngày tung tăng, tắm biển đến chiều tối Bim được mẹ cho đi xem đua chó, có vẻ Bim cũng khoái cái vụ này và mẹ cũng cho Bim cá độ... hehe. Mẹ hỏi Bim thích con chó số mấy, Bim trả lời rất chắc ăn "con thích con nào mà về nhất, mẹ mua cho con đi". Trời, cái vụ này khó nhen, mẹ mà biết trước cái này chắc mẹ đã ở luôn VT để kiếm cơm quá!!! Nhưng cuối cùng Bim cũng chọn cho mình được một con số, Bim chọn số 1 (số 1 là nhứt, mẹ mua cho Bim đi). Mẹ mua cho Bim 1 vé 10k, và vòng đua đó Bim đã trúng giải... được 26k... lời quá đi chứ!

Sáng hôm sau, mẹ dẫn Bim đi cáp treo lên núi lớn, trên này Bim mê tít các trò chơi thú nhún, tàu lượn, xe đụng, xe lửa, xe ngựa, xe điện... túm lại là các loại xe. Bim chẳng chừa món nào, Bim chơi hết 1 lượt là đến giờ mọi người cùng xuống xe. Người lớn ai cũng than thở không có gì để chơi vậy mà Bim nhà ta mê tít, chẳng bỏ món nào... hehe.

15/7/11

Kỉ niệm ngày sinh...

Sáng nay, như mọi ngày ngồi vào máy việc đầu tiên là kiểm tra email xem cái nào cần giải quyết trước, để sắp xếp công việc trong ngày. Thỉnh thoảng mình vẫn nhận email từ Geni, nội dung thông báo sinh nhật, kỉ niệm ngày cưới hay bất kỳ gì gì đó mà mình muốn. Hôm nay cũng không ngoại lệ, vẫn là 1 thư báo sinh nhật, nhưng là sinh nhật của Ba(!) - đọc mà ngậm ngùi.

Vì ngày xưa, để trốn quân dịch nên nhiều người đã khai sai lý lịch trong đó có Ba. Vì năm đó nếu ai nuôi 1 mẹ già, vợ và 6 con nhỏ thì được miễn đi lính. Mà ngay thời điểm đó trong nhà có bà Nội, Má và 5 người con thôi. Nên Ba phải làm lại giấy tờ khai già thêm 5 tuổi và 1 người con nữa cho hợp lý. Từ đó, tất cả các giấy tờ của Ba đều là 1931.

Bà Nội sinh Ba vào ngày rằm tháng 7 (âm lịch) tức ngày Lễ Vu Lan nhưng nhỏ cháu cứ lấy ngày 15/7 dương lịch đưa vào Geni nên hôm nay nhận được nội dung này, con cũng muốn chúc sinh nhật Ba nhưng biết làm sao đây!!!

14/7/11

Mùa thi

Đến hẹn lại lên, hàng năm vào kỳ thi tuyển sinh đại học nhà mình lúc nào cũng đón ít nhất là 1 sĩ tử từ quê khăn gói vào thành phố ứng thí... Có năm cao điểm có đến 3 sĩ tử, kèm theo nữa là 3 người nhà. Nhưng nhà mình có phải cao to chi đâu, chỉ là căn nhà ọp ẹp trong con hẻm nhỏ nhưng lại thấy vui hẳn lên.

Năm nay, đã qua 2 đợt thi đại học ngoài đường xe cộ như nêm nhưng nhà mình vẫn vắng tanh, nghĩ bụng có lẽ năm nay ế :-). Vậy mà chiều hôm qua có cuộc điện thoại của đứa em họ từ quê gọi vào, xin cho con gái của nó trọ ít hôm để thi Cao đẳng. Dĩ nhiên là lời đề nghị được chấp nhận. Sau đó mình thông báo cho anh xã tình hình.

6g sáng mình gọi xem cha con đã đến đâu rồi thì biết rằng còn cách thành phố 50km nữa, mình ước chừng cũng cả hơn 1 giờ nữa xe mới vào bến. Mình hẹn cha con nhà đó đứng ngay cổng số 2 để tìm cho dễ. Đúng ra là để 2 cha con tự bắt xe ôm về nhà, nhưng ngặt nỗi là lần đầu tiên họ đến Saigon nên mình cũng thấy lo, thôi thì đi đón luôn cho chắc. Chuẩn bị xong mọi thứ, đánh thức Bim dậy vệ sinh cá nhân rồi đưa Bim đi học. Lúc này đã hơn 7 giờ, nhờ thêm đứa cháu lấy 1 chiếc xe nữa, thế là 2 cô cháu ra thẳng bến xe miền Đông. Kẹt xe, kẹt xe và kẹt xe mình lách vào các con hẽm có thể chạy nhưng vẫn kẹt, đến gần 8 giờ mới tới nơi và cha con nhà đó cũng vừa đến chừng 15 phút.

Trên đường về nhà, thấy cảnh kẹt xe con bé ngồi sau lưng thỏ thẻ "Hồi nào giờ con nghe nói Saigon đông lắm, mà con không nghĩ là đông dzữ dzầy... Ở quê con chưa bao giờ thấy cái cảnh này, xe gì mà không có ngõ chạy..." - phát biểu đầu tiên về chốn Sài thành nghe rất nông thôn, rất mộc mạc nên tự nhiên mình chợt nghĩ nếu mình không đi đón mà để cha con nó tự về chắc là tâm trạng con bé còn hoang mang nhiều hơn nữa. Nên dù kẹt xe, nóng nực nhưng trong lòng thấy vui.

Đúng ra là người ta đi nhận phòng thi trong buổi sáng, nhưng vì cha con vô trễ nên chiều nay mới đến địa điểm thi xem trường lớp ở đâu để mai thẳng đến đó cho nhanh.

Ngày mai, mong con bé sẽ làm bài thật tốt để nó có cơ hội thoát ra khỏi cái vùng quê nghèo quanh năm bán mặt cho đất bán lưng cho trời, để nó có cơ hội học hỏi những điều mới mẻ sau này đỡ đần cha mẹ và dẫn dắt 2 em nhỏ ở quê nhà...

12/7/11

Học với hành

Đúng như người ta nói "lòng tham vô đáy", nghĩ lại thấy đúng thiệt.

Số là sau giờ làm thường thì mình về nhà nghỉ ngơi rồi chơi với con, cho con ăn, tắm rửa, rồi cho con ngủ... hết 1 ngày. Nhưng lòng tham nổi lên từ đây, bao nhiêu câu hỏi đặt ra "sao không đăng ký học cái gì đó trong khi khả năng tiếp thu vẫn còn chấp nhận được?", "giờ nên học cái gì?", "học cái đó để làm gì???"... và cứ lần lượt từng câu hỏi đã được trả lời và thế là tiếp tục lại đăng ký lớp mới.

Tại sao lại phân vân trước khi quyết định học???

Vì khi mang bầu em Bim, đi làm về chẳng biết làm gì, mà giờ giấc anh xã làm việc lại rất tréo với mình, mình đi làm về thì anh ấy mới bắt đầu đi, giờ anh ấy về thì có khi mình đã ngủ mất rồi. Thế là theo đám bạn rủ rê đi ôn thi cao học. Ngày đi thi, vác cái bụng hơn 5 tháng ... mọi người dòm ngó mình cũng thấy kỳ kỳ nhưng mặc kệ luôn. Kết quả là mình đậu, còn đám bạn thì đứa bỏ thi, đứa thiếu điểm.

Chưa hết, đến lúc khai giảng thì càng trớ trêu thêm. Sáng mai người ta làm lễ khai giảng thì tối hôm đó mình phải vào bệnh viện vì Bim đòi chui ra. Thế là kế hoạch tưởng chừng bị hủy bỏ. Nhưng được cái, em Bim rất ngoan không hề làm phiền ai nên sau 2 tháng mình lại đến lớp được. Ấy vậy mà sau 3 năm đèn sách, ông trời không phụ lòng người mình cũng đạt được kết quả kha khá... hehe... nhưng chỉ buồn là công ty mình không chấp nhận văn bằng đó với lý do... "lương theo thỏa thuận, không theo bằng cấp" (vì sợ nếu trả lương theo bằng cấp thì lương mình cao hơn lương sếp... haha). Nhưng mình cũng chẳng buồn nhiều vì chuyện đó, mình sẽ chờ 1 cơ hội khác.

Sau đợt đó, mình quyết định đăng ký học 1 ngành trái với những gì mình học và làm từ khi ra trường. Mình đăng ký vào lớp Dược tá, và cũng đã có được thêm 1 tấm bằng cho "bộ sưu tập" của mình... giờ mình lại đang đeo đuổi 1 lớp Dược sĩ trung học nữa nhưng chưa biết hồi kết sẽ như thế nào... vì mới khai giảng được nửa tháng nay thôi... HÃY ĐỢI ĐẤY...

6/7/11

Linh tinh về Bim

1. Hôm qua đi mưa về, tối đau đầu kinh khủng có lẽ do ướt và lạnh. Bim thấy mẹ nằm li bì, bà Ngoại thì lăng xăng hết xoa dầu, lấy thuốc cho mẹ uống rồi massage cho mẹ, trong khi Bim chẳng biết làm gì cứ theo sau lưng Ngoại. Tự dưng Bim hỏi Ngoại "Mẹ con bị bệnh Ngoại có thấy tội mẹ con không?"... Hổng lẽ Bim nghĩ giữa mẹ và Ngoại không liên quan gì sao mà lo lắng cho nhau đến thế à???

2. Sáng bà Ngoại dọn dẹp mấy cành cây hoa giấy khô, chẳng may bị gai làm trầy tay. Bim dặn Ngoại "Ngoại không biết làm thì để cho người biết làm người ta làm cho, bữa sau Ngoại đừng có làm nữa". Ngoại hỏi lại "Người nào mà biết làm?" - Thì cái người Ba H đó chứ ai... Bim trả lời gọn lỏn. Vậy hóa ra Bim cũng có binh vực Ngoại mà...

3. Cuối tuần này Ngoại quay lại Canada, Bim nghe người lớn bàn tán nên tỉ tê với mẹ "Thứ 6 này Ngoại đi rồi, nếu con đi học về sẽ không thấy Ngoại đâu hết. Vậy mẹ cho con nghỉ học ở nhà chơi với Ngoại nhen?" - lý do hết sức chính đáng, đành phải quyết theo vậy. Cu cậu phấn khởi ra mặt... (nhờ vậy cho nên mẹ biết Bim thích đi học đến cỡ nào???) hày...

4. Khuya trời bỗng dưng mưa như trút nước. Bim đang ngủ nhưng vẫn biết mưa bèn nói với bà "Ra sân lấy đồ chứ để ướt hết" mẹ đang ngủ nhưng nghe Bim nói cũng mắc cười và nghĩ "thằng nhỏ có trách nhiệm ra phết!!!" nhưng thật ra là do Bim bắt chước người lớn vì mỗi lần trời mưa là bà hay nói thế, nên Bim để ý và áp dụng đúng tình huống!!! hehe