6/12/11

Phép thử...

Một đôi vợ chồng trẻ cưới nhau nhưng họ ngại có con sớm vì sợ ảnh hưởng đến sự nghiệp riêng của họ. Người chồng là một thẩm phán của 1 thành phố lớn, còn cô vợ là một giáo viên mầm non. Người chồng thường xuyên đi công tác xa nhà, cô vợ hàng ngày chăm bẩm các em bé nên cô luôn ao ước có đứa trẻ của riêng mình. Nhưng vì quá yêu chồng nên cô ta cũng cố gắng chiều theo mọi ý muốn của anh ta. Hôm đó, là một ngày cuối năm. Mọi người ai ai cũng đều lo thu xếp công việc, nhà cửa để chuẩn bị đón giao thừa. Cô vợ cũng lo đứng lo ngồi khi đã quá 10g khuya mà chồng cô ta cũng chưa về. Và rồi anh ta cũng đã về, nhưng trên đường về xe anh ta đã đâm vào 1 người phu quét đường, làm người này ngã xuống bất tỉnh. Anh ta đã bỏ mặt người đàn ông đó và vội vàng chạy về nhà, anh ta không biết rằng chiếc biển số xe của anh ta đã rơi lại hiện trường. Về đến nhà, anh ta cố tình giấu vợ nhưng cô vợ vô tình phát hiện ra xe anh ta đã bị rớt biển số từ khi nào. Thế là anh ta thú thật hết mọi chuyện, người vợ khyên anh ta nên ra xem người đàn ông đó có xảy ra chuyện gì không, nhưng vì anh ta sợ vướng trên con đường thăng tiến sự nghiệp riêng, anh ta đã chối bỏ trách nhiệm và nhờ vợ mình ra xem xét hiện trường. Cô vợ lấy xe chạy ra nơi xảy ra tai nạn, nhìn thấy biển số xe của mình. Cô ta tính nhặt lên thì người phu quét đường xuất hiện. Sau khi biết người phu kia bình an, cô vợ về nhà và giả vờ báo với chồng rằng người kia đã chết và công an đã vẽ hiện trường. Người chồng lúc này hoang man cực độ, anh ta đưa ra mọi tình huống để ép cô vợ mình nhận tội thay. Đến lúc anh ta biết không thể ép được vợ mình, anh ta quay lại bảo rằng tay lái xe do cô vợ vừa chạy về còn in nguyên dấu tay, nếu công an có điều tra thì chính là vợ anh chứ không phải là anh. Đến lúc này, cô vợ biết rõ bản chất của anh ta, cô ta không thể chịu được nữa nên quyết định bỏ đi trong đêm vắng. Cũng chính lúc này cô vợ cho anh ta biết cô đã có mang. Khi cô lao ra khỏi nhà, cô lại gặp người phu nọ và nói cho anh ta biết chuyện vừa mới xảy ra. Người phu kia vội vàng chạy thẳng đến nhà anh và cho anh ta biết đó hoàn toàn là do cô vợ anh đã thử chồng mình. Cuối cùng, người chồng cảm thấy xấu hổ và ân hận về hành động của mình nhưng anh ta không dám xin vợ anh tha thứ. Anh ta chỉ có 1 yêu cầu duy nhất đối với vợ rằng cô ta đừng đi đâu cả, mà người phải ra đi là anh ta và anh ta cầu xin nếu khi cô ta sanh em con thì hãy cho anh ta được nhìn mặt con mà thôi. Quyết định cuối cùng là ở cô ta... Kết thúc vở kịch, nhiều cảm giác đan xen lẫn nhau. Cảm thấy buồn cho phép thử của người vợ. Cảm thấy không vui vì hành động của người chồng, vì ham danh vọng mà đánh đổi hạnh phúc gia đình. Cảm thấy sốc khi trong những giây phút mất còn, con người ta đã thể hiện hết "chất thật" của mình. Bởi vậy, cái gì rõ ràng quá cũng đáng sợ!!!

14 nhận xét:

Đỗ nói...

Là vở kịch phải không?
Thôi thì là kịch, chứ trong cuộc sống thực mà như vậy bất nhẫn quá. Thực tế cuộc sống ngay cả tội phạm có trường hợp ngược lại, nghĩa là có người nhận tội giùm cho người thân của mình.

Dã Quỳ nói...

Nếu là cuộc sống thật thì ....não nùng quá đi!

Kien Con nói...

#Anh Đỗ: Dạ, 1 vở kịch mới xem cuối tuần qua, để lại nhiều cảm xúc.

Kien Con nói...

#Dã Quỳ: Nếu cuộc sống thì quá trớ trêu...

Trăng Quê nói...

Nếu mà gặp người chồng như thế thì ...lúa đời rùi. Nghe phủ phàng quá.

Kien Con nói...

#Trăng Quê: dạ, buồn chị hen

Minh Xuân nói...

X không nghĩ nó là kịch thôi đâu, đời mà, chuyện gì cũng có thể xảy ra...
kịch như vậy là bi kịch mà cũng là hài kịch phải hôn chị?

Kien Con nói...

#Xuân: Nó là kịch, nhưng nó cũng dựa trên những chuyện có thật ở đời. Mà cuộc đời cũng đang là 1 vở kịch dài mà...:) - Trớ trêu hen

Dấu lặng nói...

Kiến ơi hình như đây là vở 'Cõi tình' rất nổi đình đám nhiều năm trước của nhóm kich 5b.
Xem xong cũng ngộ ra rất nhiều cái chữ'trăm năm'chúc nhau chỉ là theo thói quen không còn hợp thời buổi sống thực dụng nữa rồi.

Kien Con nói...

#Leaqua: đúng rồi đó bạn. Lời chúc là theo phản xạ hay thói quen thôi... :)

Lana nói...

Giá như không thử, không biết thì vẫn "được" vô tư hạnh phúc.
Nhưng thử rồi, đã thấy rồi, thì đi cũng không tiếc. Có điều lòng sẽ mãi buồn, buồn đã nhìn lầm người, buồn cái xấu của đời vẫn luôn đầy rẫy, chỉ là hiện hay còn ẩn thôi.

Chào chủ nhà nha (mà chào vô cái ẻn sao mà trăn trở quá chừng :)

Kien Con nói...

#Chị Lana: Ai ghé nhà em cũng vui hết á. Cám ơn chị đã chia sẻ.

Nitaduong nói...

Rất thích đọc những mẫu chuyện ngắn như thế này. Hay! Cho đăng ký làm fan club của bạn nhé.

Kien Con nói...

#rita: rất vui vì có khách đến nhà mà. welcome bạn nhé.